Quê hương tôi có dòng sông xanh biếc.
Chiều Hải Vân mây phủ sóng gào.
Biển Sơn trà cánh én lượng nghiêng chao.
Cùng Non Nước- Ngũ hành- năm trái núi.

Quê hương tôi quyện hương đồng cỏ nội.
Chiều Mỹ Khê- Con sóng vỗ về.
Đất Hoà Vang -Thắm đượm mảnh hồn quê.
Những cánh đồng-Hoà Khương, Hoà Tiến.

Dòng sông Yên hiền hoà, ngọt lịm.
Cho màu xanh, Cây cỏ tốt tươi.
Đất quê tôi thắm máu biết bao người.
Các chiến sĩ vô danh !
Những đồng bào- Đồng chí !!

Lòng bất khuất bằng niềm tin ý chí.
Tưới máu đào cho đất mẹ hồi sinh.
Tôi yêu thương mảnh đất quê mình.
Có nắng sớm của cha !
Có bóng hình của mẹ !

Lộ cảnh Giang giữa trưa hè quạnh quẻ.
Tôi ngâm mình cùng lũ bạn chăn trâu.
Đã bao năm Sương bạc trắng mái đầu.
Lòng khắc khoải- mảnh hồn quê xa ngái.

Nay quê tôi-Gồng mình trong khổ ải !
Lũ giặc vô hình phá hoại nhân tâm.
Chúng tấn công mọi ngõ ngách âm thầm.
Bác sĩ- Lương y-Bệnh nhân-Điều dưỡng.
Chúng hoá thân-thay hình- biến tướng.
Gieo rắt kinh hoàng-nhiểu loạn lương dân.

Lòng tương thân Nhân ái xa gần !!
Bao trái tim đang hướng về chiến tuyến.
Bạn cùng tôi !Xin một lời cầu nguyện.
Cho Đà nẵng yên bình- Để đất mẹ hồi sinh.

——— HÀN GIANG ( Đặng Hòa : ngày 03/8/2020) ———